Y Học Hiện Đại và Truyền Thống - Chương 1
Chương 1: Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh
Dr. Leo, một bác sĩ nội khoa nổi tiếng từ thế kỷ 21, đứng giữa phòng mổ, ánh sáng trắng chói lòa chiếu rọi khắp nơi. Anh vừa hoàn thành ca phẫu thuật khó, mồ hôi vã ra trên trán. Đột nhiên, một cơn gió lạnh lẽo thổi qua, khiến mọi thứ xung quanh anh bỗng chao đảo. Trước khi kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, Leo bị cuốn vào một cơn bão ánh sáng chói lóa.
Khi tỉnh dậy, Leo nhận thấy mình nằm trên một thảm cỏ xanh mướt, bên cạnh là những ngôi nhà gỗ đơn sơ. Không khí trong lành và yên tĩnh, nhưng xa xa, tiếng la hét và khóc lóc vang lên. Anh nhanh chóng đứng dậy, vỗ vỗ vào người để lấy lại bình tĩnh.
“Đây là đâu?” Leo tự hỏi, nhưng không có ai xung quanh để trả lời. Anh bước về phía âm thanh, lòng đầy lo lắng.
Khi tới nơi, Leo thấy một đám đông tụ tập quanh một người phụ nữ đang nằm trên đất. Bà cụ tóc bạc phơ đang cố gắng giúp đỡ nhưng có vẻ bất lực. “Cô ấy cần giúp đỡ!” Leo chạy tới, khẩn trương quan sát tình hình. “Có ai biết bà ấy bị làm sao không?”
“Cô ấy bị sốt cao và ho khan,” một thanh niên trong đám đông lên tiếng. “Chúng tôi không biết phải làm gì.”
“Để tôi xem thử!” Leo nói, cúi xuống bên cạnh người phụ nữ. Anh không có dụng cụ y tế hiện đại bên mình, nhưng kiến thức của anh là vô giá. “Bà ấy cần nước và một chút không khí trong lành,” anh nói, sau đó tìm một cái chén để đổ nước cho bà cụ uống.
“Dừng lại!” một giọng nói mạnh mẽ vang lên. Leo ngẩng đầu lên, thấy một người đàn ông trung niên, mặc trang phục truyền thống, đang nhìn anh với ánh mắt đầy nghi ngờ. “Ngươi là ai? Tại sao lại can thiệp vào chuyện của chúng ta?”
“Tôi là Dr. Leo. Tôi có thể giúp đỡ,” anh đáp, giọng chân thành. “Người phụ nữ này có thể chết nếu không được chăm sóc kịp thời.”
“Ngươi không phải là bác sĩ của chúng ta,” người đàn ông đáp. “Chúng ta không cần sự can thiệp của một kẻ xa lạ!”
“Nhưng bà ấy đang rất nguy kịch! Hãy để tôi giúp!” Leo cố gắng giải thích. “Tôi có thể chữa bệnh cho bà ấy!”
“Chữa bệnh bằng cách nào? Ngươi có phép thuật gì không?” người đàn ông nhếch mép chế nhạo.
Lúc này, Lady Han, một phụ nữ xinh đẹp nhưng nghiêm nghị, xuất hiện từ phía sau. “Chúng ta không có thời gian để tranh cãi,” cô nói, nhìn thẳng vào người đàn ông. “Nếu anh ấy có thể giúp, chúng ta nên cho anh ấy cơ hội.”
“Lady Han, nhưng—” người đàn ông phản đối.
“Đủ rồi! Hãy để anh ấy làm điều mình muốn. Chúng ta có thể mất mạng nếu không hành động ngay bây giờ,” Lady Han cắt ngang.
Leo nhìn Lady Han với ánh mắt biết ơn. Anh quay lại với người phụ nữ đang nằm trên đất, dùng tay kiểm tra mạch đập và hơi thở. “Bà cần một ít thuốc giảm sốt,” anh nói, rồi quay lại với đám đông. “Có ai có cây thuốc này không?”
“Cây thuốc gì?” một người trong đám đông hỏi, ánh mắt ngờ vực.
“Chúng tôi có một số thảo dược,” Lady Han đáp, bước tới gần. “Nhưng không ai trong chúng tôi biết rõ cách sử dụng.”
“Vậy hãy mang chúng lại đây! Tôi sẽ hướng dẫn các bạn cách chế biến!” Leo ra lệnh, lòng đầy quyết tâm.
Những người trong đám đông bắt đầu xôn xao, nhưng dưới sự dẫn dắt của Lady Han, họ đã mang những loại thảo dược tới. Leo nhanh chóng hướng dẫn họ cách pha trộn và nấu chúng thành một loại nước thuốc. Sau một hồi, họ đã có được một hỗn hợp nhão và ngả màu vàng nhạt.
“Giờ thì hãy cho bà ấy uống,” Leo nói, hướng dẫn một người phụ nữ gần đó. Anh cảm nhận được căng thẳng trong không khí, nhưng lòng anh vẫn tràn đầy hy vọng.
Khi người phụ nữ bắt đầu uống thuốc, Leo đứng dậy, quay sang Lady Han. “Tôi không thể đảm bảo mọi thứ sẽ diễn ra suôn sẻ, nhưng ít nhất chúng ta đã làm điều gì đó.”
“Cảm ơn anh, Dr. Leo,” Lady Han nói, ánh mắt ngời sáng. “Nếu anh không có mặt ở đây, chúng tôi có thể đã mất một mạng sống quý giá.”
“Nhưng tôi không phải là người hùng,” Leo cười, cảm giác được chấp nhận trong một thế giới hoàn toàn xa lạ. “Tôi chỉ là một bác sĩ cố gắng làm điều đúng đắn.”
Người phụ nữ bắt đầu hồi tỉnh, ánh mắt mờ mịt nhưng dần dần trở lại. “Nước… tôi cần nước…” bà thì thào.
Leo vội vàng đưa chén nước tới miệng bà, trong khi mọi người xung quanh chăm chú dõi theo từng động thái của anh. “Tốt lắm, bà sẽ ổn thôi,” Leo trấn an, lòng anh ấm áp khi thấy bà cụ hồi phục.
Một lúc sau, khi bà cụ đã có thể ngồi dậy, đám đông vỡ òa trong niềm vui. “Chúng ta đã được cứu!” họ hô vang.
“Tôi không thể làm điều này một mình,” Leo nói, nhìn về phía Lady Han. “Chúng ta đã làm điều này cùng nhau.”
Lady Han mỉm cười, và ánh mắt của họ giao nhau trong khoảnh khắc ngắn ngủi, đầy hy vọng và sự đồng cảm. “Đúng vậy, và tôi tin rằng đây chỉ là khởi đầu cho nhiều điều tốt đẹp hơn.”
Như thể cảm nhận được sự thay đổi trong không khí, mọi người bắt đầu bàn tán về cách hợp tác giữa y học hiện đại và truyền thống, trong khi Leo bắt đầu cảm thấy rằng cuộc sống của mình đã bước sang một trang mới đầy thú vị và thách thức.
Câu chuyện tiếp tục với những mối quan hệ mới, những thách thức trong việc chữa bệnh và sự khám phá về văn hóa phong kiến, cùng những bài học về lòng kiên nhẫn và tình yêu thương trong cuộc sống.