Y Học Hiện Đại và Truyền Thống - Chương 8
Chương 8: Khủng Hoảng Lần Hai
Một tháng trôi qua, và Leo cùng Lady Han đã cùng nhau tạo ra nhiều thay đổi tích cực trong cộng đồng. Những cuộc thảo luận về y học trở thành chủ đề nóng hổi, và nhiều người đã bắt đầu tiếp nhận những phương pháp mới. Tuy nhiên, trong lòng Leo luôn cảm thấy lo lắng. Sự hòa bình này có thể không kéo dài mãi.
Một buổi sáng, khi Leo đang chuẩn bị cho một cuộc hội thảo mới về y học, một cơn bão dữ dội ập đến. Gió thổi mạnh và mưa như trút nước, khiến mọi người trong làng không thể ra ngoài. Trong không khí ẩm ướt, một cảm giác bất an lan tỏa.
Bất ngờ, một nhóm người lao vào nhà Leo, trên gương mặt họ là sự hoảng loạn. “Bác sĩ! Bác sĩ!” một người trong nhóm thét lên. “Có một cơn bệnh khác đang lan rộng!”
“Cơn bệnh gì?” Leo hỏi, cảm thấy trái tim mình đập mạnh.
“Một nhóm người đã bị nôn mửa và sốt cao. Họ đang nằm rải rác khắp nơi trong làng!” người phụ nữ thở hổn hển.
Leo cảm thấy lo lắng dâng cao. “Chúng ta phải hành động ngay lập tức!” anh nói, không chần chừ. Anh nhanh chóng lấy một số thảo dược cần thiết và cùng nhóm người đó chạy đến nơi có những bệnh nhân đang cần giúp đỡ.
Khi đến nơi, Leo cảm thấy choáng váng. Những người dân nằm la liệt trên mặt đất, mồ hôi nhễ nhại và mặt mày tái nhợt. Có vẻ như căn bệnh này nghiêm trọng hơn rất nhiều so với lần trước. “Hãy giúp tôi!” Leo kêu gọi những người xung quanh. “Chúng ta cần nước và thảo dược ngay bây giờ!”
Lady Han, ngay lập tức đến bên cạnh anh, ánh mắt đầy lo lắng. “Chúng ta cần phải kiểm tra xem có bao nhiêu người bị ảnh hưởng,” cô nói. “Chắc chắn là không thể chỉ một vài người.”
Họ bắt đầu đi từ bệnh nhân này sang bệnh nhân khác. Leo cùng Lady Han, và những người khác trong làng đều nỗ lực hết mình để giúp đỡ. Nhưng căn bệnh này dường như lan nhanh hơn họ tưởng tượng. Mọi người bắt đầu hoang mang và lo lắng.
“Chúng ta cần phải tìm ra nguyên nhân của căn bệnh,” Leo nói với Lady Han. “Nếu không, chúng ta sẽ không thể chữa trị cho mọi người.”
Lady Han gật đầu, và họ bắt đầu đi tìm những người đã bị ảnh hưởng đầu tiên. Sau một hồi điều tra, họ nhận ra rằng một số người trong làng đã tiêu thụ thực phẩm từ một nguồn không rõ ràng. “Có thể thực phẩm bị ô nhiễm,” Lady Han nghi ngờ. “Chúng ta cần phải tìm ra nơi nguồn thực phẩm đó.”
Khi họ tiếp tục điều tra, Yong bất ngờ xuất hiện bên cạnh họ. “Các bạn đang làm gì ở đây?” anh ta hỏi, ánh mắt lo lắng.
“Có một cơn bệnh đang bùng phát,” Leo trả lời. “Chúng tôi đang cố gắng tìm hiểu nguyên nhân.”
“Ngươi không có quyền can thiệp vào việc này,” Yong nói, giọng nói có chút thách thức. “Chúng ta đã sống tốt trước đây mà không cần sự can thiệp của ngươi!”
“Đây không phải là lúc để tranh cãi!” Lady Han ngắt lời. “Chúng ta cần làm việc cùng nhau để giúp đỡ những người đang đau khổ.”
Yong do dự một chút, nhưng cuối cùng cũng gật đầu. “Được rồi, tôi sẽ giúp. Nhưng chỉ khi các bạn chấp nhận rằng y học truyền thống của chúng ta vẫn còn giá trị.”
“Chúng tôi biết điều đó,” Leo nói, nỗ lực tạo dựng sự hợp tác. “Nhưng bây giờ, hãy cùng nhau tìm ra nguyên nhân của căn bệnh này đã.”
Họ cùng nhau đi đến khu vực nơi mà những bệnh nhân đầu tiên đã tiêu thụ thực phẩm. Tại đó, họ tìm thấy một số người đang bán thực phẩm nhưng không đảm bảo vệ sinh. Leo và Lady Han cùng nhau đặt câu hỏi cho những người này về nguồn gốc thực phẩm.
“Mọi thứ đều được lấy từ khu rừng gần đây,” một người trong số đó nói. “Chúng tôi không nghĩ rằng nó có vấn đề gì.”
Leo và Lady Han nhìn nhau, cảm giác lo lắng dâng lên trong lòng. “Chúng ta cần phải kiểm tra thực phẩm này ngay lập tức,” Leo nói. “Nếu nó thật sự đã bị ô nhiễm, chúng ta sẽ cần phải cảnh báo mọi người trong làng.”
Họ nhanh chóng lấy mẫu thực phẩm và mang về để phân tích. Trong khi đó, căn bệnh vẫn tiếp tục lan rộng, và mọi người trong làng cảm thấy lo lắng. Tin tức về cơn bệnh lạ bắt đầu lan ra, và những người dân khác bắt đầu hoang mang, nhiều người thậm chí còn tránh né không muốn đến gần Leo và Lady Han.
“Chúng ta cần phải giữ bình tĩnh,” Lady Han khuyên mọi người trong khi cả hai nỗ lực hết mình để điều trị cho những bệnh nhân. “Hãy cho chúng tôi một chút thời gian để tìm ra giải pháp.”
Nhưng khi bệnh nhân ngày càng nhiều, Leo cảm thấy áp lực đè nặng lên mình. Anh lo lắng rằng nếu không thể tìm ra nguyên nhân và chữa trị kịp thời, họ sẽ mất đi nhiều mạng sống quý giá.
Ngày tiếp theo, Leo cùng Lady Han và Yong ngồi lại để bàn về tình hình. “Chúng ta cần phải lên một kế hoạch ngay bây giờ,” Leo nói, ánh mắt của anh tràn đầy quyết tâm. “Nếu không, chúng ta sẽ không thể kiểm soát được tình hình.”
“Có thể chúng ta cần phải thông báo cho tất cả người dân về tình hình này,” Yong gợi ý. “Họ cần phải biết về mối nguy hiểm.”
“Đúng,” Lady Han đồng ý. “Nếu mọi người biết về nguồn gốc thực phẩm không an toàn, họ sẽ tránh xa nó. Nhưng chúng ta cũng cần phải chuẩn bị cho những phương pháp điều trị.”
“Chúng ta cần phải kết hợp cả hai phương pháp, y học hiện đại và truyền thống, để mang lại sự hỗ trợ tốt nhất cho mọi người,” Leo khẳng định.
“Chúng ta sẽ tổ chức một buổi họp khẩn cấp,” Yong nói. “Thông báo cho mọi người trong làng. Tôi sẽ giúp đỡ.”
“Cảm ơn, Yong,” Leo nói. “Sự hợp tác của tất cả chúng ta là rất quan trọng trong thời điểm này.”
Với những nỗ lực không ngừng nghỉ, Leo, Lady Han và Yong đã tổ chức một buổi họp khẩn cấp. Họ thông báo về căn bệnh đang lan rộng và khuyến cáo mọi người nên cẩn trọng với thực phẩm mà họ tiêu thụ.
“Chúng ta đang phải đối mặt với một thử thách lớn,” Leo nói với sự nghiêm túc. “Nhưng cùng nhau, chúng ta có thể vượt qua nó. Hãy bảo vệ sức khỏe của mình và của những người xung quanh.”
Khi buổi họp kết thúc, mọi người trong làng đã trở nên hoang mang hơn bao giờ hết. Họ bắt đầu thảo luận về những gì họ có thể làm để giữ an toàn cho gia đình mình. Dù có những lo ngại, nhưng sự đoàn kết trong cộng đồng đã được củng cố.
Leo nhìn Lady Han và Yong, lòng đầy quyết tâm. “Chúng ta sẽ không để căn bệnh này đánh bại chúng ta. Chúng ta sẽ chiến đấu và tìm ra giải pháp!”
Và như thế, cuộc chiến chống lại cơn bệnh kỳ lạ lại bắt đầu, nhưng lần này, họ không đơn độc. Họ đã có được sự đoàn kết từ cộng đồng, và điều đó là sức mạnh lớn nhất mà họ có.