Yêu Người Cùng Chung Mục Tiêu - Chương 3
Chương 3: Bí Mật Lộ Diện
Lan không thể gạt bỏ cảm giác lo lắng trong lòng sau cuộc trò chuyện tối hôm đó. Sáng sớm hôm sau, cô quyết định tìm hiểu thêm về Phong. Cô không muốn nghi ngờ anh, nhưng những dấu hiệu kỳ lạ khiến cô không thể dửng dưng.
Trong khi Lan đang suy nghĩ, điện thoại của cô bất ngờ rung lên. Cô liếc nhìn màn hình, một số điện thoại lạ hiện lên. Cô do dự một chút trước khi nhấn nút nghe.
Lan: “Alo, tôi là Lan đây.”
Giọng một người phụ nữ vang lên, rõ ràng và tràn đầy quyết tâm.
Khánh: “Cô Lan phải không? Tôi là Khánh, chị gái của Phong.”
Lan hơi bất ngờ, cô chưa bao giờ nghe Phong nhắc đến việc mình có chị gái.
Lan: “À… vâng, chào chị. Có chuyện gì vậy chị Khánh?”
Khánh: “Tôi nghĩ chúng ta cần gặp nhau. Tôi có vài chuyện muốn nói với cô, liên quan đến Phong.”
Lan cảm thấy nhịp tim mình tăng lên. Cô do dự một chút trước khi trả lời.
Lan: “Được, chúng ta gặp nhau ở đâu?”
Lan bước vào quán cà phê nhỏ, nơi mà Khánh đã hẹn cô. Khánh, một người phụ nữ khoảng ngoài ba mươi với khuôn mặt nghiêm nghị, đang ngồi chờ sẵn. Khi Lan ngồi xuống, Khánh liếc nhìn cô một cách đánh giá.
Khánh: “Cảm ơn cô đã đến, Lan. Tôi biết đây là một tình huống khó xử, nhưng tôi cần phải nói với cô về Phong, về quá khứ của em trai tôi.”
Lan hít một hơi sâu, sẵn sàng lắng nghe.
Lan: “Tôi sẵn sàng nghe chị. Chị nói đi.”
Khánh nheo mắt lại, giọng nói đầy lo lắng và nghiêm trọng.
Khánh: “Phong đã từng là một tay chơi cờ bạc khét tiếng. Em ấy dính vào những vụ cá cược lớn và cuối cùng nợ nần chồng chất. Phong đã phải bỏ chạy khỏi thành phố cũ vì bị nhiều người truy lùng, và điều này còn chưa dừng lại đâu. Những người đó, họ rất nguy hiểm.”
Lan cảm thấy một cơn lạnh chạy dọc sống lưng. Cô nhìn vào mắt Khánh, không dám tin vào những gì mình vừa nghe.
Lan: “Sao… sao lại như vậy được? Phong chưa bao giờ nói với tôi về điều này.”
Khánh: “Phong không muốn ai biết về quá khứ của mình, đặc biệt là cô. Em ấy muốn bắt đầu lại, nhưng những vết thương cũ thì vẫn còn đó. Và còn những món nợ chưa thanh toán. Cô nghĩ tại sao Phong lại nhận được những email lạ từ ‘K’?”
Lan giật mình, nhớ lại những email đã thấy. Cô nhíu mày, giọng cô run run.
Lan: “Chị nói… ‘K’ là ai?”
Khánh khẽ lắc đầu.
Khánh: “Một người có liên quan đến quá khứ của Phong. Tôi không biết chi tiết, nhưng người đó đã đe dọa Phong rất nhiều lần. Cô cần phải cẩn thận, Lan. Phong đang gặp nguy hiểm, và nếu cô liên quan quá sâu, cô cũng sẽ bị kéo vào cuộc chơi này.”
Lan cảm thấy như đất dưới chân mình sụp đổ. Cô không thể tin được người mà cô yêu, người mà cô đã dành trọn trái tim, lại che giấu một bí mật lớn đến như vậy.
Lan: “Chị Khánh… chị có nghĩ Phong sẽ trở lại con đường cũ không?”
Khánh thở dài, đôi mắt đầy sự mệt mỏi.
Khánh: “Tôi không biết, Lan. Phong luôn là người khó đoán, và em ấy cũng là người rất tự trọng. Nhưng quá khứ của em ấy, nó như một chiếc bóng đen luôn đeo bám.”
Lan nắm chặt tay, cảm giác như mọi thứ xung quanh đang sụp đổ. Cô yêu Phong, nhưng bí mật này đang tạo ra một rào cản không thể vượt qua. Cô phải quyết định: đối mặt với Phong và yêu cầu sự thật, hay tiếp tục chờ đợi anh tự thú nhận?
Lan: “Cảm ơn chị, Khánh. Tôi… tôi cần thời gian để suy nghĩ về điều này.”
Khánh khẽ gật đầu, mắt đầy sự thấu hiểu.
Khánh: “Cô hãy cẩn thận, Lan. Và nếu cô cần giúp đỡ, tôi luôn ở đây.”
Lan rời khỏi quán cà phê, đầu óc cô quay cuồng với hàng loạt suy nghĩ. Cô cảm thấy như đang đứng giữa ngã ba đường, không biết đi về đâu. Nhưng một điều cô biết chắc, cô phải tìm ra sự thật từ chính Phong, dù sự thật đó có thể làm tổn thương cả hai người.
Buổi tối hôm đó, Lan đến nhà Phong. Khi anh mở cửa, cô có thể thấy sự lo lắng trong ánh mắt anh.
Phong: “Lan, em đến rồi… Có chuyện gì sao?”
Lan nhìn thẳng vào mắt Phong, quyết tâm hiện rõ trên khuôn mặt cô.
Lan: “Em cần nói chuyện với anh, Phong. Về quá khứ của anh… và về sự thật mà anh đang che giấu.”
Phong im lặng, đôi mắt anh tối lại, biết rằng thời điểm này cuối cùng đã đến.