Yêu Người Khác Quốc Gia - Chương 4
Chương 4: Tìm Lại Chính Mình
Thời gian xa cách giúp Anna và Minh có cơ hội nhìn lại mối quan hệ của mình một cách thấu đáo hơn. Anna quyết định đi du lịch đến miền Trung Việt Nam, khám phá những địa danh như Huế, Đà Nẵng và Hội An. Cô muốn hiểu thêm về đất nước này, để tìm kiếm câu trả lời cho chính mình.
Một buổi sáng, Anna đang ngồi tại một quán cà phê nhỏ ở Hội An, nhìn dòng người qua lại trên phố cổ, cô tình cờ gặp một người bạn đồng hành Việt Nam, tên là Lan, người rất thân thiện và cởi mở.
Lan: “Chị đến từ đâu vậy? Em thấy chị ngồi đây một mình lâu rồi.”
Anna: (mỉm cười) “Tôi đến từ Nga. Đang… cố gắng hiểu thêm về… văn hóa Việt Nam.”
Lan ngạc nhiên trước cách phát âm lơ lớ của Anna nhưng rất vui mừng vì sự quan tâm của cô đối với đất nước mình.
Lan: “Ồ, thật tuyệt! Việt Nam có rất nhiều điều thú vị, chị sẽ không thất vọng đâu.”
Anna gật đầu, nhìn quanh, cảm nhận không khí ấm áp và yên bình của phố cổ Hội An.
Anna: “Tôi cũng nghĩ vậy… nhưng đôi khi… thật khó để hiểu hết.”
Lan cười tươi, ánh mắt đầy hiểu biết.
Lan: “Đúng vậy, chúng ta đều cần thời gian để hiểu và thích nghi. Em cũng từng cảm thấy lạc lõng khi sống ở nước ngoài. Quan trọng là… đừng bỏ cuộc.”
Anna cảm thấy lời khuyên của Lan thật sự có ý nghĩa. Cô chợt nhận ra rằng cô đã quá lo lắng về việc không thể hiểu hết văn hóa Việt Nam ngay lập tức. Có lẽ cô cần thời gian và kiên nhẫn hơn với chính mình và cả Minh.
Trong khi đó, Minh ở lại Hà Nội, tìm đến một thư viện để tìm hiểu thêm về văn hóa và con người Nga. Anh đọc những cuốn sách về lịch sử, nghệ thuật, và học cách nấu một vài món ăn truyền thống của Nga. Một buổi chiều, anh ghé qua nhà chị gái mình, một người đã từng học và làm việc ở Nga trong vài năm.
Minh: “Chị có thể kể cho em nghe về thời gian chị ở Nga được không? Em muốn hiểu hơn về đất nước ấy.”
Chị gái Minh ngạc nhiên nhưng vui vẻ trả lời.
Chị Minh: “Ồ, tại sao em lại muốn biết? À, chị đoán là vì cô bạn gái Nga của em, đúng không?”
Minh cười gượng, gật đầu.
Minh: “Đúng vậy, em nghĩ… nếu em hiểu rõ hơn về văn hóa của cô ấy, chúng em sẽ dễ dàng hơn trong việc giao tiếp và chia sẻ.”
Chị gái Minh mỉm cười, ngồi xuống bên cạnh Minh.
Chị Minh: “Em nói đúng. Người Nga có văn hóa rất đa dạng và sâu sắc. Họ rất coi trọng gia đình, nhưng cũng rất cởi mở và chân thành. Em cần phải kiên nhẫn và cởi mở hơn, để hiểu được trái tim của họ.”
Minh cảm ơn chị, cảm thấy lòng mình sáng tỏ hơn. Anh quyết định dành thời gian học tiếng Nga nhiều hơn, cũng như chuẩn bị một món ăn Nga cho lần gặp lại Anna.
Sau một tháng xa cách, Anna và Minh quyết định gặp lại nhau tại quán cà phê nhỏ nơi họ lần đầu gặp gỡ. Minh đến sớm, mang theo một bó hoa hướng dương, loại hoa mà anh biết Anna yêu thích. Khi Anna bước vào, họ nhìn thấy nhau và mỉm cười.
Minh: (cười, giơ bó hoa lên) “Chào Anna. Lâu rồi không gặp… Tôi nhớ bạn.”
Anna cảm động, nhận bó hoa từ Minh.
Anna: “Minh, tôi cũng… rất nhớ bạn.”
Họ ngồi xuống, và Minh đặt lên bàn một hộp đựng đồ ăn.
Minh: “Tôi có… nấu một món ăn Nga. Tôi không chắc… có đúng không, nhưng tôi đã cố gắng.”
Anna bật cười, mở hộp ra và thấy món “Borscht” – một món súp truyền thống của Nga.
Anna: “Wow, Minh… bạn thật sự đã nấu món này? Thật tuyệt!”
Minh gật đầu, mỉm cười bẽn lẽn.
Minh: “Tôi muốn hiểu thêm… về văn hóa của bạn. Và tôi nghĩ… điều này sẽ giúp chúng ta… gần gũi hơn.”
Anna nhìn Minh, cảm thấy hạnh phúc vì sự nỗ lực và chân thành của anh.
Anna: “Cảm ơn Minh… Điều này rất có ý nghĩa với tôi. Tôi cũng đã… cố gắng tìm hiểu về Việt Nam. Tôi đã đi rất nhiều nơi… và học được rất nhiều điều.”
Minh nắm tay Anna, ánh mắt đầy quyết tâm.
Minh: “Chúng ta có thể… vượt qua mọi thử thách. Tôi tin vào… tình yêu của chúng ta.”
Anna gật đầu, mắt cô ánh lên niềm hy vọng.
Anna: “Và tôi cũng vậy… Tình yêu không cần phải… hoàn hảo, chỉ cần chúng ta… sẵn lòng cùng nhau cố gắng.”
Cuộc trò chuyện kéo dài, cả hai cùng chia sẻ về những gì họ đã học được trong thời gian xa cách. Họ nhận ra rằng tình yêu của mình đã trở nên sâu sắc và mạnh mẽ hơn nhờ những nỗ lực và sự hiểu biết. Anna và Minh quyết định sẽ cùng nhau tiếp tục hành trình này, dù biết rằng sẽ còn nhiều thử thách phía trước. Nhưng họ tin rằng, chỉ cần có tình yêu và sự kiên nhẫn, không gì là không thể.