Summary
Chương 1: Cuộc Chạm Mặt Định Mệnh
Sân bay quốc tế vào giờ cao điểm luôn náo nhiệt và hối hả. Hàng ngàn người với đủ loại hành lý đang vội vã tiến về phía các cổng khởi hành. Minh Anh, một cô gái trẻ đầy nhiệt huyết, đang chuẩn bị lên chuyến bay đi công tác nước ngoài. Đây là lần đầu tiên cô xuất ngoại, cảm giác lo lắng và háo hức trộn lẫn trong tâm trí cô. Khi đang đi qua cổng kiểm tra an ninh, cô vô tình va vào một người đàn ông.
“Xin lỗi, tôi không cố ý,” Minh Anh vội vàng xin lỗi, mắt không kịp nhìn lên.
“Không sao, tôi cũng đang vội,” giọng người đàn ông trầm ấm trả lời. Minh Anh ngước mắt lên và chạm phải ánh mắt của người đàn ông ấy. Một khoảnh khắc dài như vô tận, cả hai đều ngỡ ngàng. Người đàn ông có một vẻ ngoài điềm đạm nhưng đầy cuốn hút, với đôi mắt sâu thẳm như chứa đựng cả bầu trời.
Cả hai đứng đó trong vài giây, không nói nên lời. Nhưng rồi, tiếng loa thông báo vang lên, kéo cả hai trở lại thực tại. Minh Anh vội vàng cúi đầu lần nữa rồi tiếp tục bước đi, nhưng lòng cô không khỏi bồi hồi. Cô không thể lý giải được cảm giác lạ lùng ấy, như thể vừa bỏ lỡ một điều quan trọng trong đời.
Chương 2: Nhớ Về Người Xa Lạ
Minh Anh ngồi trên máy bay, nhưng tâm trí cô không thể tập trung vào công việc. Hình ảnh người đàn ông với ánh mắt sâu thẳm ấy cứ hiện lên trong đầu cô. Cô tự hỏi liệu mình có thể gặp lại anh ta không, và nếu gặp lại, liệu có thể làm quen và trò chuyện nhiều hơn? Cô cười nhạt với bản thân, tự nhủ rằng có lẽ cô đang quá mơ mộng.
Tuy nhiên, cả chuyến đi công tác, Minh Anh không thể dứt bỏ được hình ảnh đó. Cô thường xuyên nhìn xung quanh mỗi khi đến sân bay, hi vọng rằng có thể gặp lại người đàn ông đó, nhưng tất cả chỉ là sự im lặng và vô vọng. Minh Anh cố gắng tập trung vào công việc, nhưng hình ảnh và cảm giác từ cuộc chạm mặt ấy cứ đeo bám cô.
Chương 3: Cuộc Gặp Gỡ Bất Ngờ
Sau khi hoàn thành công việc, Minh Anh trở về Việt Nam. Cô thở phào nhẹ nhõm khi đặt chân xuống sân bay Tân Sơn Nhất. Cảm giác thoải mái khi trở về quê nhà xoa dịu phần nào nỗi nhớ nhung và bồi hồi trong cô.
Khi đang đợi lấy hành lý, Minh Anh vô tình nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc. Cô giật mình, tim đập mạnh khi nhận ra đó chính là người đàn ông mà cô đã gặp ở sân bay trước khi đi. Không thể tin vào mắt mình, Minh Anh dõi theo anh ta, nhưng không dám tiến lại gần.
Người đàn ông ấy cũng đang lấy hành lý, và một lần nữa, ánh mắt họ lại chạm nhau. Lần này, Minh Anh không để sự ngại ngùng ngăn cản mình. Cô tiến lại gần và mỉm cười.
“Chào anh, tôi không ngờ lại gặp anh ở đây,” cô nói với giọng run run.
Người đàn ông nhìn cô, và rồi nở một nụ cười ấm áp. “Thật bất ngờ, chúng ta lại gặp nhau. Tôi là Tuấn.”
Cuộc trò chuyện bắt đầu đơn giản như vậy. Họ cùng nhau ra khỏi sân bay và chia sẻ về những chuyến đi của mình. Tuấn cũng vừa trở về sau một chuyến công tác dài, và việc gặp lại Minh Anh khiến anh cảm thấy thú vị.
Chương 4: Tình Yêu Chớm Nở
Sau lần gặp gỡ đó, Minh Anh và Tuấn bắt đầu giữ liên lạc. Họ thường xuyên nhắn tin và gọi điện cho nhau, chia sẻ về cuộc sống và công việc. Dần dần, tình cảm giữa họ bắt đầu nảy nở. Minh Anh nhận ra rằng cô đã thực sự có cảm tình với Tuấn, và cảm giác ấy ngày càng trở nên sâu sắc.
Một ngày nọ, Tuấn mời Minh Anh đi ăn tối. Đó là một buổi tối lãng mạn tại một nhà hàng nhỏ ven sông. Trong ánh nến lung linh và tiếng nhạc nhẹ nhàng, Tuấn nhìn sâu vào mắt Minh Anh và nói: “Anh đã nghĩ rất nhiều về em kể từ khi chúng ta gặp nhau. Anh biết rằng điều này có vẻ quá nhanh, nhưng anh thực sự muốn chúng ta có thể tiến xa hơn.”
Minh Anh không thể che giấu cảm xúc của mình nữa. “Em cũng cảm thấy như vậy. Từ lần đầu tiên gặp anh, em đã biết rằng có điều gì đó đặc biệt giữa chúng ta.”
Họ cùng nhau thổ lộ cảm xúc, và từ đó, mối quan hệ của họ chính thức bắt đầu. Cả hai dành nhiều thời gian bên nhau, khám phá những điều mới mẻ trong cuộc sống và cùng nhau vượt qua những thử thách.
Chương 5: Hạnh Phúc Bên Nhau
Thời gian trôi qua, tình yêu của Minh Anh và Tuấn ngày càng sâu đậm. Họ cùng nhau trải qua những niềm vui và nỗi buồn, cùng xây dựng những kế hoạch cho tương lai. Dù công việc bận rộn và cuộc sống đầy áp lực, nhưng họ luôn tìm thấy niềm an ủi và hạnh phúc khi ở bên nhau.
Một ngày nọ, tại nơi mà họ lần đầu gặp nhau – sân bay, Tuấn bất ngờ quỳ xuống và ngỏ lời cầu hôn Minh Anh. “Anh muốn dành cả cuộc đời còn lại để chăm sóc và yêu thương em. Em sẽ đồng ý làm vợ anh chứ?”
Minh Anh không kìm được nước mắt, cô gật đầu và ôm chầm lấy Tuấn. Sân bay, nơi tình yêu của họ bắt đầu, giờ đây trở thành nơi chứng kiến khoảnh khắc hạnh phúc nhất của đời họ.
Và như thế, tình yêu từ cái nhìn đầu tiên ấy đã trở thành một câu chuyện cổ tích giữa đời thực, nơi mà hai con người xa lạ gặp gỡ và yêu nhau từ lần đầu tiên, để rồi cùng nhau viết nên câu chuyện hạnh phúc mãi mãi về sau.