Chương 4: Manh Mối Đầu Tiên
hám tử Sophie Delacroix tiếp tục cuộc điều tra của mình. Cô tìm thấy một con dao bếp với dấu vân tay mờ trong nhà bếp. Con dao này thuộc về Antoine, nhưng anh ta khẳng định rằng mình đã để nó trong tủ dao sau khi sử dụng. Sophie bắt đầu điều tra kỹ hơn về lịch trình của từng nhân viên vào đêm hôm đó. Sophie Delacroix và Antoine Rousseau
Sophie bước vào phòng thẩm vấn, cầm theo con dao với dấu vân tay mờ.
Thám tử Sophie Delacroix: “Antoine, con dao này thuộc về anh đúng không?”
Antoine nhìn con dao, mắt mở to kinh ngạc.
Antoine Rousseau: “Đúng, đó là con dao của tôi. Nhưng tôi đã để nó trong tủ dao sau khi sử dụng.”
Thám tử Sophie Delacroix: “Anh có chắc chắn rằng không ai khác đã sử dụng con dao này sau khi anh cất nó đi không?”
Antoine suy nghĩ một lúc, rồi lắc đầu.
Antoine Rousseau: “Tôi không biết. Trong bếp, ai cũng có thể lấy bất kỳ con dao nào nếu cần. Nhưng tôi chắc chắn đã cất nó vào tủ.”
Sophie ghi lại lời khai, ánh mắt nghiêm nghị.
Thám tử Sophie Delacroix: “Vậy hãy nói cho tôi biết, từ khi anh cất con dao vào tủ đến khi vụ án xảy ra, anh đã ở đâu và làm gì?”
Antoine Rousseau: “Tôi đã ở khu vực của mình, chuẩn bị món cá cho khách. Tôi không rời khỏi vị trí của mình cho đến khi nghe thấy tiếng Marie hét lên.” Sophie Delacroix và Marie Lambert
Sophie quay lại thẩm vấn Marie để xác minh lại thời gian và các hoạt động của từng người.
Thám tử Sophie Delacroix: “Marie, cô có thấy ai sử dụng con dao này vào tối hôm đó không?”
Marie nhìn con dao, cố gắng nhớ lại.
Marie Lambert: “Tôi không nhớ đã thấy ai dùng nó. Nhưng tôi biết đó là con dao của Antoine. Chúng tôi đều có dao riêng và ít khi dùng dao của người khác.”
Thám tử Sophie Delacroix: “Vậy sau khi chuẩn bị món bánh ngọt, cô đã làm gì?”
Marie Lambert: “Tôi luôn ở khu vực của mình. Tôi đã làm xong bánh ngọt và đang chuẩn bị trang trí khi nghe thấy tiếng ông Louis ngã xuống.” Sophie Delacroix và Pierre Dupont
Cuối cùng, Sophie quay lại thẩm vấn Pierre để làm rõ hơn về lịch trình của anh.
Thám tử Sophie Delacroix: “Pierre, anh có thấy ai sử dụng con dao này vào tối hôm đó không?”
Pierre nhìn con dao và lắc đầu.
Pierre Dupont: “Không, tôi không thấy. Tôi luôn sử dụng dao của mình và không để ý đến dao của người khác.”
Thám tử Sophie Delacroix: “Anh đã làm gì sau khi Louis yêu cầu anh thêm húng quế vào nước sốt?”
Pierre Dupont: “Tôi đã làm theo yêu cầu và tiếp tục chuẩn bị các món ăn khác. Tôi không rời khỏi khu vực của mình.” Sophie Delacroix
Sophie rời khỏi phòng thẩm vấn, cảm thấy bối rối. Con dao với dấu vân tay mờ là manh mối quan trọng, nhưng tất cả đều có lý do hợp lý và không ai có thể làm chứng cho người khác. Cô biết rằng mình cần tìm thêm manh mối để có thể kết luận chính xác.
Cô quay trở lại hiện trường, xem xét kỹ lưỡng từng chi tiết nhỏ. Sophie biết rằng kẻ sát nhân đã để lại dấu vết nào đó, chỉ cần cô đủ kiên nhẫn và tinh mắt để phát hiện ra nó. Cô tự nhủ sẽ không bỏ qua bất kỳ chi tiết nào, dù là nhỏ nhất, vì mỗi mảnh ghép đều quan trọng trong việc giải mã vụ án này.