Summary
Chương 1: Lời Tạm Biệt
Linh và Minh gặp nhau lần đầu tại một quán cà phê nhỏ trong thành phố. Họ nhanh chóng kết nối qua những câu chuyện về sở thích chung, từ âm nhạc đến sách, và không lâu sau đó, tình yêu đã nảy nở giữa họ. Nhưng rồi, Minh nhận được tin phải chuyển công tác đến một thành phố xa hơn 1.000 km, nơi anh sẽ làm việc trong ít nhất ba năm.
Trước ngày Minh đi, họ gặp nhau tại quán cà phê quen thuộc. Không khí nặng nề, không phải vì cái nóng mùa hè mà là vì họ sắp phải đối mặt với thử thách lớn nhất của mối quan hệ: khoảng cách.
“Em sẽ nhớ anh lắm,” Linh thở dài, mắt cô nhìn vào tách cà phê đã nguội lạnh.
“Anh cũng vậy,” Minh nắm lấy tay cô, ánh mắt dịu dàng nhưng đầy lo lắng. “Nhưng anh tin chúng ta sẽ vượt qua được. Chúng ta sẽ liên lạc thường xuyên, và anh sẽ về thăm em mỗi khi có thể.”
Linh cười nhẹ, dù lòng cô đầy lo âu. “Em tin anh.”
Nhưng cả hai đều biết rằng nói thì dễ, nhưng thực tế sẽ phức tạp hơn nhiều. Đêm hôm đó, khi chia tay tại nhà Linh, Minh ôm cô thật chặt, không muốn rời xa.
“Em phải mạnh mẽ nhé, Linh,” Minh thì thầm bên tai cô.
“Em sẽ cố gắng. Anh cũng vậy nhé, Minh,” Linh nghẹn ngào.
Và rồi, Minh bước vào xe, chậm rãi lăn bánh đi, để lại Linh đứng một mình dưới ánh đèn đường vàng vọt. Đêm đó, cô không thể nào chợp mắt, chỉ nghĩ về những ngày tháng sắp tới sẽ khó khăn như thế nào.
Chương 2: Những Ngày Đầu Xa Nhau
Những ngày đầu xa nhau, Linh và Minh cố gắng giữ liên lạc mỗi ngày. Họ gọi điện, nhắn tin, và chia sẻ với nhau mọi thứ, từ những chuyện nhỏ nhặt trong ngày đến những ước mơ về tương lai.
Một buổi tối, khi Minh vừa xong việc, anh gọi cho Linh. “Hôm nay em làm gì?” anh hỏi, giọng đầy hứng khởi.
“Hôm nay em đi làm về sớm, nấu một món mới và đọc sách,” Linh trả lời, cố gắng giữ giọng tươi vui.
“Anh ước gì có thể ở đó với em,” Minh thở dài. “Anh đã nghĩ về điều này cả ngày.”
“Em cũng vậy,” Linh cười nhẹ. “Nhưng em tin rằng chúng ta sẽ vượt qua được, phải không?”
“Chắc chắn rồi. Anh sẽ cố gắng hết sức để sắp xếp về thăm em sớm nhất có thể,” Minh hứa.
Những tuần đầu tiên, mọi thứ dường như vẫn ổn. Họ cảm thấy khoảng cách không phải là vấn đề lớn, miễn là họ vẫn giữ liên lạc và tin tưởng nhau. Nhưng rồi, công việc bận rộn khiến Minh không thể thường xuyên gọi điện như trước, và những cuộc trò chuyện dần trở nên ngắn ngủi, hời hợt.
Linh bắt đầu cảm thấy trống trải, cô nhận ra rằng việc yêu xa không chỉ đơn giản là giữ liên lạc mà còn là việc duy trì cảm giác gần gũi dù xa cách. Nhưng cô không dám nói với Minh, sợ rằng điều đó sẽ làm anh thêm áp lực.
Chương 3: Khó Khăn Chồng Chất
Thời gian trôi qua, những khó khăn trong mối quan hệ của Linh và Minh ngày càng nhiều. Công việc của Minh ngày càng bận rộn, anh phải tham gia nhiều cuộc họp và làm việc ngoài giờ, khiến cho thời gian liên lạc giữa hai người ngày càng ít đi. Linh, ở thành phố cũ, cũng bắt đầu cảm thấy cô đơn và lạc lõng.
Một ngày nọ, Minh gọi cho Linh sau một tuần không liên lạc. “Anh xin lỗi vì đã không gọi cho em nhiều trong tuần này,” Minh nói, giọng anh mệt mỏi.
“Không sao đâu, em hiểu mà,” Linh đáp, nhưng trong lòng cô đầy nỗi buồn.
“Anh thật sự muốn về thăm em, nhưng công việc của anh đang rất bận. Anh hứa sẽ sắp xếp về sớm nhất có thể,” Minh cố gắng an ủi.
“Em biết, Minh. Em chỉ muốn chúng ta có nhiều thời gian hơn với nhau,” Linh nói, giọng cô nghẹn ngào.
“Anh cũng muốn vậy, nhưng bây giờ chúng ta phải cố gắng vượt qua thời gian này,” Minh nói, nhưng sự tự tin trong giọng anh đã không còn như trước.
Từ đó, những cuộc trò chuyện của họ trở nên căng thẳng hơn. Linh cảm thấy Minh đang dần xa cách, trong khi Minh lại cảm thấy áp lực vì không thể cân bằng giữa công việc và mối quan hệ. Cả hai bắt đầu tranh cãi về những chuyện nhỏ nhặt, và mỗi lần kết thúc cuộc gọi, Linh đều cảm thấy mất mát.
“Anh có còn yêu em không?” Linh hỏi một ngày khi cô không thể chịu đựng nổi nữa.
“Em đang nói gì vậy? Tất nhiên là anh yêu em,” Minh đáp lại, nhưng giọng anh không còn chắc chắn như trước.
“Em chỉ sợ rằng chúng ta đang mất nhau,” Linh nói trong nước mắt.
Minh im lặng một lúc lâu, rồi cuối cùng thở dài. “Anh cũng sợ điều đó, Linh. Nhưng anh tin rằng chúng ta có thể vượt qua được nếu cả hai cùng cố gắng.”
Chương 4: Thử Thách Cuối Cùng
Một tháng sau, Minh nhận được tin rằng anh phải đi công tác ở nước ngoài trong một thời gian dài. Khi Minh báo tin này cho Linh, cô không thể tin vào tai mình.
“Anh sẽ đi trong bao lâu?” Linh hỏi, giọng cô run rẩy.
“Khoảng một năm, hoặc có thể lâu hơn,” Minh trả lời, cố gắng giữ bình tĩnh.
“Em không biết chúng ta có thể vượt qua được không,” Linh nói trong nước mắt. “Khoảng cách này đã đủ khó khăn rồi, bây giờ lại thêm cả khoảng cách thời gian.”
“Anh biết,” Minh thở dài. “Nhưng đây là cơ hội lớn trong sự nghiệp của anh. Anh không thể bỏ qua.”
Linh không biết phải nói gì. Cô yêu Minh, nhưng cô không chắc liệu mình có thể chịu đựng thêm một năm xa cách nữa hay không. “Em cần thời gian để suy nghĩ,” cô nói cuối cùng.
Những ngày sau đó, Linh và Minh không liên lạc nhiều như trước. Cả hai đều đang cố gắng tìm câu trả lời cho chính mình. Linh cảm thấy như mình đang đứng trước một ngã rẽ, không biết nên đi về hướng nào.
Cuối cùng, một buổi tối, Minh gọi cho Linh. “Anh đã suy nghĩ rất nhiều,” anh bắt đầu, giọng anh đầy nghiêm túc. “Anh không muốn mất em. Nếu em muốn, anh sẽ từ bỏ cơ hội này và về bên em.”
Linh im lặng. Cô biết rằng nếu Minh từ bỏ cơ hội này, anh sẽ hối tiếc suốt đời. “Không, Minh,” cô nói. “Anh nên theo đuổi giấc mơ của mình. Em sẽ chờ anh, dù có khó khăn đến đâu.”
“Em chắc chứ?” Minh hỏi, giọng anh đầy lo lắng.
“Chắc chắn,” Linh khẳng định. “Em yêu anh, và em tin rằng chúng ta có thể vượt qua mọi thử thách.”
Chương 5: Tái Ngộ
Một năm trôi qua, khoảng cách thời gian và không gian không làm tình yêu của Linh và Minh phai nhạt. Họ đã học cách đối mặt với khó khăn, giữ vững niềm tin và cùng nhau vượt qua những thử thách của yêu xa.
Ngày Minh trở về, Linh ra sân bay đón anh. Khi nhìn thấy anh bước ra từ cánh cửa, tim cô đập loạn nhịp. Minh cũng vậy, anh bước nhanh đến chỗ Linh, ôm chầm lấy cô.
“Cuối cùng anh đã về,” Minh nói, giọng anh nghẹn ngào.
“Em đã chờ anh,” Linh cười trong nước mắt. “Và em không hối hận.”
Tình yêu của họ, sau bao thử thách, đã trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Linh và Minh biết rằng dù có gặp phải bao nhiêu khó khăn, họ vẫn có thể vượt qua nếu luôn giữ vững niềm tin vào tình yêu của mình.
“Chúng ta đã vượt qua được tất cả,” Minh nói khi họ nắm tay nhau, cùng nhau bước ra khỏi sân bay. “Và anh tin rằng chúng ta có thể vượt qua mọi thứ khác nữa.”
“Em cũng vậy,” Linh đáp lại, ánh mắt cô đầy hy vọng về tương lai.