Yêu Xa - Chương 4
Chương 4: Thử Thách Cuối Cùng
Một buổi chiều mưa, Linh nhận được tin nhắn từ Minh. Nội dung chỉ vỏn vẹn vài từ nhưng đủ để khiến tim cô chùng xuống: “Anh phải đi công tác nước ngoài một năm.”
Linh ngồi lặng trước màn hình điện thoại, cảm giác như tất cả sức lực trong cô bị rút cạn. Cô biết rằng Minh phải theo đuổi sự nghiệp của mình, nhưng một năm xa cách, liệu họ có thể duy trì tình yêu này được không? Cô không thể ngăn được dòng suy nghĩ tiêu cực lướt qua tâm trí mình.
Cuối cùng, Linh quyết định gọi cho Minh. Cuộc gọi được kết nối, nhưng cả hai bên đều im lặng một lúc lâu. Minh là người lên tiếng trước.
“Linh, anh biết điều này rất khó cho em, nhưng đây là cơ hội lớn trong sự nghiệp của anh,” Minh nói, giọng anh trầm buồn. “Anh không thể bỏ lỡ.”
“Em hiểu mà, Minh,” Linh cố gắng giữ giọng bình tĩnh, nhưng cô không thể che giấu được sự run rẩy. “Nhưng… một năm, nó dài quá. Em sợ rằng chúng ta sẽ mất nhau.”
“Anh cũng sợ,” Minh thú nhận, giọng anh đầy lo lắng. “Nhưng anh tin rằng nếu chúng ta cố gắng, chúng ta sẽ vượt qua được.”
“Minh,” Linh gọi tên anh, như muốn níu kéo điều gì đó. “Em không biết phải nói gì nữa. Em chỉ biết rằng em rất sợ. Em sợ rằng sau tất cả, chúng ta sẽ không còn như trước.”
“Anh cũng vậy,” Minh nói, giọng anh trở nên khàn. “Nhưng anh không muốn mất em, Linh. Nếu em muốn, anh sẽ từ bỏ cơ hội này và về bên em. Em là người quan trọng nhất với anh.”
Linh lặng đi trong một khoảnh khắc. Cô biết rằng Minh không dễ dàng nói ra điều đó. Từ bỏ cơ hội này, có thể anh sẽ hối tiếc suốt đời. Cô hít một hơi thật sâu, cố gắng dồn hết sự can đảm của mình.
“Không, Minh,” cô nói, giọng cô chắc chắn. “Anh nên theo đuổi giấc mơ của mình. Em sẽ chờ anh, dù có khó khăn đến đâu. Em không muốn anh phải lựa chọn giữa em và sự nghiệp của anh. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua thử thách này.”
“Em chắc chứ?” Minh hỏi, giọng anh vẫn còn đầy lo lắng.
“Chắc chắn,” Linh khẳng định. “Em yêu anh, và em tin rằng tình yêu của chúng ta đủ mạnh mẽ để vượt qua mọi thứ.”
Minh thở phào, nhưng anh cũng không giấu được sự lo lắng trong giọng nói. “Anh cũng yêu em, Linh. Anh hứa rằng chúng ta sẽ vượt qua được.”
Những ngày sau đó, Linh cố gắng chuẩn bị tâm lý cho thời gian dài xa cách. Cô biết rằng thử thách này sẽ không dễ dàng, nhưng cô đã quyết định sẽ kiên trì và tin tưởng vào tình yêu của mình và Minh.
Ngày Minh ra sân bay để đi công tác, Linh đến tiễn anh. Họ nhìn nhau, cả hai đều cảm nhận được nỗi lo lắng và sự mong mỏi trong ánh mắt của người kia.
“Anh sẽ sớm trở lại,” Minh nói, nắm chặt tay Linh. “Anh hứa.”
“Em sẽ chờ anh,” Linh đáp, giọng cô nghẹn ngào nhưng kiên quyết.
Họ ôm nhau thật chặt, như muốn lưu giữ lại hơi ấm và tình cảm của người kia trước khi phải xa cách. Khi Minh bước vào khu vực kiểm tra an ninh, Linh đứng đó, nhìn theo bóng dáng anh dần khuất dạng. Nước mắt cô lăn dài, nhưng cô không cho phép mình suy sụp. Linh biết rằng mình phải mạnh mẽ, không chỉ vì bản thân mà còn vì tình yêu mà họ đã cùng nhau xây dựng.
Những ngày tháng sắp tới sẽ đầy thử thách, nhưng Linh tự nhủ rằng cô sẽ vượt qua tất cả. Cô tin rằng sau mọi khó khăn, họ sẽ lại được ở bên nhau, và tình yêu của họ sẽ càng trở nên vững chắc hơn.
Trong lòng Linh, một ngọn lửa hy vọng nhỏ nhoi vẫn cháy, soi sáng con đường phía trước. Và dù khoảng cách giữa họ có xa đến đâu, cô biết rằng tình yêu sẽ luôn dẫn lối họ trở về với nhau